Nguyễn Tuân có viết “Nếu tôi chết đi, hãy thuộc da tôi làm chiếc vali” để bày tỏ cái khát khao xê dịch. Khi đọc câu ấy tôi thấy có chừng giống mình, kể từ khi kiếm được những đồng tiền đầu tiên tôi đã nghĩ, khao khát lớn nhất của mình không phải là giàu sang mà đơn giản là đi khám phá thế giới càng nhiều càng tốt. Đầu tiên là đi hết các tỉnh trong nước. Khá khẩm là một vòng các nước Đông Nam Á. Rủng rỉnh hơn thì Úc, Mỹ, châu Âu. Cơn khát không dừng lại, mục tiêu tiếp theo của tôi rất rõ và mãnh liệt, ấy là Trung Đông huyền bí.
Ngay từ phi trường Dubai, mọi thứ trước mắt khiến tôi không ngớt xuýt xoa. Này là những công trình kiến trúc hoành tráng, xa hoa. Kia là những chiếc xe hơi bóng lộn lăn trên con đường thẳng tắp. Đang háo hức muốn xuống phố thì người khách đi cùng nhắc cho tỉnh mộng ‘Hẹn Dubai hai hôm nữa nha em, Oman thẳng tiến nhé”. Oman, xứ sở xa lạ, liệu có hấp dẫn?
OMAN, GIẤC MƠ NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM XƯA CŨ
Câu trả lời chẳng phải đợi lâu khi thủ đô Muscat, viên ngọc của Ả Rập hiện ra trước mắt. Tôi say sưa ngắm thủ đô của Oman với cái nhìn ngưỡng mộ bởi sự pha trộn giữa cổ xưa và hiện đại. Đây đó những pháo đài, lâu đài, nhà thờ Hồi giáo nổi bật trên nền phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ mang hơi thở hiện đại. Oman gây ấn tượng mạnh mẽ bởi sự tương phản.
Xe lướt êm trên con đường vắng vẻ rồi thả chúng tôi xuống Corniche – con đường nằm dọc theo biển và chạy ngang qua Muttrah nối liền khu Ruwi với khu trung tâm Muscat. Tôi vừa tản bộ vừa thích thú ngắm nhìn những đài phun nước, những ngôi nhà trắng phau nép vào lòng núi, xinh xắn giữa bạt ngàn hoa lá như những câu chuyện thần thoại. Hỏi mới biết, ở Oman nhà không được xây cao quá 9 tầng, nhà nào muốn có cửa sổ cũng phải uốn nó thành hình vòng cung theo đúng truyền thống.
Từ Corniche, rẽ phải 300m, tôi lạc vào không gian tựa như truyện “Nghìn lẻ một đêm” tại khu chợ Muttrah Souk. Từ hàng hóa, trang phục đến thói quen mua sắm của người dân đều đậm chất Ba Tư. Quanh co các ngõ hẹp bên trong ngôi chợ, tôi như lạc bước vào mê cung và đắm chìm trong ảo giác bởi các hương vị đậm đà. Tôi muốn lân la ở chợ cho hết ngày nhưng thời gian nào có chờ ai nên vội vã ghé thăm tòa nhà Hoàng gia Al Alam Palace – một trong 6 cung điện của vua Qaboos, rồi lân la cả sang hai pháo đài nổi tiếng Jalali và Mirani được xây dựng từ thế kỷ XVI.
Thức giấc đón ánh nắng đầu ngày mới, tôi lên đường đến với thành phố ốc đảo Nizwa xanh tươi – cố đô của Oman, ghé pháo đài Nizwa – để ‘mục sở thị’ trung tâm quyền lực nhất của triều đại Al Ya’ruba. Cách Nizwa không xa là thị trấn bí ẩn Bahla, nơi nổi tiếng có pháo đài Bahla cổ nhất ở Oman với 12km tường được UNESCO công nhận là di sản thế giới.
Oman có quá nhiều thứ bình yên, hoang sơ, khiến tôi tưởng mình là “Alice in Wonderland”. Như khi đoàn ghé qua Wadi Tiwi, một ốc đảo nằm giữa vùng bờ biển có cảnh quan xinh đẹp nhưng hoang vắng. Cách nay một thế kỷ, những ngôi làng đã được hình thành xung quanh ốc đảo trù phú này và ngày nay, nhịp sống vẫn phát triển chầm chậm như những dòng nước trôi lững lờ.
DUBAI, GIẤC MƠ PHỒN HOA ĐƯƠNG ĐẠI
Chuyến bay đưa tôi trở lại Dubai vào ban trưa, nắng rưới đều lên các tòa nhà nguy nga. Đường phố bình yên lạ. Tôi đi một lượt tham quan các đền thờ Jumeirah, pháo đài Al Fahidi 150 tuổi được sử dụng làm Bảo tàng Dubai, khu phố cổ Bastakiya… và choáng ngợp trước sự đồ sộ và kiến trúc tuyệt vời của khách sạn 7 sao hình cánh buồm – Burj Al Arab.
Sải bước trên bãi cát vàng ươm quyện cùng bờ biển xanh ngút ngàn, tôi không khỏi ấn tượng bởi khách sạn 7 sao duy nhất trên Thế Giới này lại có thể khoác lên mình vẻ đẹp rực rỡ đến thế. Tôi bước tiếp đến chợ Vàng “Gold Souk” với hơn 200 tiệm vàng trưng bày đủ loại trang sức từ cổ xưa đến hiện đại và không quên thưởng thức chợ hương vị “Spicy Souk” với nhiều loại gia vị từ trầm hương và thảo mộc.
Ngày hôm sau, như sợ sẽ bỏ lỡ bất cứ điều kỳ diệu nào từ Dubai, tôi lướt nhanh tham quan Palm Jumeirad – đảo cọ nhân tạo lớn nhất Thế Giới rồi sung sướng thưởng thức ly cà phê thơm nồng trong không gian lạnh giá tại Chillout Ice Café. Hai cảm xúc đối lập nhau – Quán được tạo nên hoàn toàn từ băng, bao gồm rèm, bàn, ghế, đèn chùm và cả những bức tượng điêu khắc trang trí. Các loại đĩa, ly, tách, dao và nĩa cũng được làm từ đá. Ở Dubai, cái gì cũng cầu kì xa hoa đến mức tôi thấy mình chỉ cần thiếu tinh tế chút thôi là trở nên thô ráp..
Điều mong đợi nhất trong chuyến thăm Dubai lần này của tôi thật ra cũng hơi…phù phiếm, bởi ảnh hưởng các cô nàng xa hoa trong “Sex and the city 2”, đó là tiết mục trải nghiệm cảm giác trên sa mạc. Thoa kem chống nắng, ăn mặc kín đáo nhưng sặc sỡ, tự coi mình là Samantha, tôi bắt đầu hành trình Desert Safari Tour. Mọi thứ hệt như phim, từ trải nghiệm cảm giác mạo hiểm khi ngồi trên Land Cruiser băng qua những triền dốc cao khuất tầm nhìn với tốc độ chóng mặt để rồi ngay sau đó, chiếc xe đổ dốc thật nhanh và bất ngờ băng qua con dốc tiếp theo cao gấp nhiều lần. Tôi thích thú reo hò trong tiếng nhạc ba tư dập dìu của anh tài xế vui tính nhưng không kém phần bí hiểm..Hoàng hôn buông xuống, tôi thả mình vào bữa tiệc nướng cạnh những túp lều được dựng bằng lá cọ khô trải trên thảm, trải nghiệm cả cảm giác ngồi trên lưng các chú lạc đà và xem các cô gái nơi đây múa bụng truyền thống. Cảm giác ở giữa sa mạc mênh mông ban đêm thật kì thú, nhìn lên bầu trời đầy sao và bóng đêm vô tận, tôi bỗng thấy mình thật nhỏ bé..
Tạm biệt Oman – Dubai và giấc mơ huyền thoại.. Chỉ 7 ngày để chạm đến giấc mơ tuyệt vời này… Sải bước trên bãi cát vàng ươm quyện cùng bờ biển xanh ngút ngàn, tôi không khỏi ấn tượng bởi khách sạn 7 sao duy nhất trên Thế Giới này lại có thể khoác lên mình vẻ đẹp rực rỡ đến thế. Tôi bước tiếp đến chợ Vàng “Gold Souk” với hơn 200 tiệm vàng trưng bày đủ loại trang sức từ cổ xưa đến hiện đại và không quên thưởng thức chợ hương vị “Spicy Souk” với nhiều loại gia vị từ trầm hương và thảo mộc.
Ngày hôm sau, như sợ sẽ bỏ lỡ bất cứ điều kỳ diệu nào từ Dubai, tôi lướt nhanh tham quan Palm Jumeirad – đảo cọ nhân tạo lớn nhất Thế Giới rồi sung sướng thưởng thức ly cà phê thơm nồng trong không gian lạnh giá tại Chillout Ice Café. Hai cảm xúc đối lập nhau – Quán được tạo nên hoàn toàn từ băng, bao gồm rèm, bàn, ghế, đèn chùm và cả những bức tượng điêu khắc trang trí. Các loại đĩa, ly, tách, dao và nĩa cũng được làm từ đá. Ở Dubai, cái gì cũng cầu kì xa hoa đến mức tôi thấy mình chỉ cần thiếu tinh tế chút thôi là trở nên thô ráp..
Điều mong đợi nhất trong chuyến thăm Dubai lần này của tôi thật ra cũng hơi…phù phiếm, bởi ảnh hưởng các cô nàng xa hoa trong “Sex and the city 2”, đó là tiết mục trải nghiệm cảm giác trên sa mạc. Thoa kem chống nắng, ăn mặc kín đáo nhưng sặc sỡ, tự coi mình là Samantha, tôi bắt đầu hành trình Desert Safari Tour. Mọi thứ hệt như phim, từ trải nghiệm cảm giác mạo hiểm khi ngồi trên Land Cruiser băng qua những triền dốc cao khuất tầm nhìn với tốc độ chóng mặt để rồi ngay sau đó, chiếc xe đổ dốc thật nhanh và bất ngờ băng qua con dốc tiếp theo cao gấp nhiều lần. Tôi thích thú reo hò trong tiếng nhạc ba tư dập dìu của anh tài xế vui tính nhưng không kém phần bí hiểm..Hoàng hôn buông xuống, tôi thả mình vào bữa tiệc nướng cạnh những túp lều được dựng bằng lá cọ khô trải trên thảm, trải nghiệm cả cảm giác ngồi trên lưng các chú lạc đà và xem các cô gái nơi đây múa bụng truyền thống. Cảm giác ở giữa sa mạc mênh mông ban đêm thật kì thú, nhìn lên bầu trời đầy sao và bóng đêm vô tận, tôi bỗng thấy mình thật nhỏ bé..
Tạm biệt Oman – Dubai và giấc mơ huyền thoại.. Chỉ 7 ngày để chạm đến giấc mơ tuyệt vời này…